Nhật ký của một bông hoa hướng dương không hướng về mặt trời
cũng vậy, nhưng
tình yêu không bao giờ giống
nhau. Có lẽ con người cũng vậy,
giữa trăm nghìn cô gái, dù họ
yêu cũng một chàng trai, nhưng
đó là trăm nghìn tình yêu khác
biệt...
Ngày...tháng...năm...
Vậy là tôi đã nở hoa, bông hoa
vẫn nở chậm, vẫn nhỏ bé hơn so
với các bạn cùng lứa và nép
mình sau những bông hoa khác.
Hôm nay là thời điểm hoa đẹp
nhất, nhị hoa mịn như nhung và
những cánh hoa vàng tươi rạng
rỡ. Sáng nay Nhiên đến nựng tôi.
Tôi biết tôi sắp phải xa cô, đến
tay một trong số những người
mà Nhiên từng kể. Từ khi tôi
quay đầu về hướng Tây, Nhiên
đã bứng tôi vào một cái chậu và
chăm sóc tôi theo chế độ đặc
biệt. Đó cũng là những ngày khó
khăn nhất của tôi, bộ rễ đã bị
tổn thương khiến có lúc tôi
tưởng như không thể sống tiếp.
Nhưng tôi và cả Nhiên đã nỗ lực,
vì tôi, vì cô bé, vì Mặt Trời...
***
Sáng sớm, Kiên mở cửa định ra
vườn. Bất ngờ cậu thấy một
chậu cây trước cửa. Nhìn kĩ thì
có vẻ như là hoa hướng dương.
Nhưng bông hoa nhỏ hơn hẳn
những bông hướng dương bình
thường. Và điều kì lạ nhất là có
vẻ như bông hoa không hướng
về mặt trời, cậu đoán thế nhờ
họa tiết của chậu hoa. Kiên nhìn
thấy ở một chiếc lá có cài một
mảnh giấy màu hồng ... lờ mờ
đoán ra chủ nhân món quà:
«Anh à ! bông hoa hướng
dương này chỉ hướng về phía
Tây, luôn đợi chờ ở đó, khi mà
mặt trời của nó buồn nhất...Anh
à, có thể em không là hạnh phúc
của anh, nhưng khi anh buồn
hãy luôn nhớ một điều rằng vẫn
sẽ mãi có một người luôn bên
anh cả khi anh buồn nhất, cả khi
không còn ai bên anh, anh nhé !
Yêu anh!»
Kiên lặng lẽ đặt chậu cây lên
chiếc giỏ inox treo bên xe lăn...
[
1] [
2] [3]